Tuyển Tập Chùm Thơ Về Biển Cả Và Con Sóng Hay & Nổi Tiếng Nhất

Tuyển Tập Chùm Thơ Về Biển Cả Và Con Sóng Hay & Nổi Tiếng Nhất

Đại dương bao la từ lâu đã trở thành đề tài của thi thơ nhân loại. Chẳng biết tự bao giờ, cũng chẳng biết ai là người đầu tiên, chỉ biết rằng khi đứng trước biển trời bao la rộng lớn, tâm hồn của họ lại lao xao rung động với những cảm xúc đan xen nhuốm màu tâm sự, thế rồi những áng thơ tình về biển cũng từ đấy, truyền mãi đến về sau! Hôm nay, sau những bài thơ tình về biển sáng tác, tôi lại gửi đến các bạn chùm thơ về biển rất hay nữa của các nhà thơ nổi tiếng. Vậy, biển cả đã đi vào thơ và tâm hồn của những thi nhân ngày xưa như thế nào? Mời các bạn cùng xem qua chùm thơ này – chùm thơ tình về biển cả và con sóng hay và nổi tiếng nhất từ xưa đến nay, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ hay về biển:

1, Biển (Xuân Diệu)

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê…

Bờ đẹp đẽ cát vàng
– Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng…

Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt…

Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết

Để những khi bọt tung trắng xoá
Và gió về bay toả nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thoả,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

2, Thuyền Và Biển (Xuân Quỳnh)

Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố

3, Sóng (Xuân Quỳnh)

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ

4, Bên Biển (Huy Cận)

Ngồi trên gò đất còn khi nghĩ
Đất hỡi mai kia trả lại đời
Sống một kiếp người đầy nhựa đất
Mai đây ta chết cũng là vui.

Nhưng nằm bên biển chẳng bao giờ
Nghĩ chuyện tàn phai nhện hết tơ
Biển thở nồng say hương vĩnh viễn
Dạt dào bền bỉ nhịp nôi đưa.

Lòng ta tin biển, biển yêu ta
Sóng nở hoa nhài vương vấn bờ
Bát ngát tình yêu trong vũ trụ
Đúc nên xanh biển mượt mà thơ.

5, Tiếng Biển Về Khuya (Huy Cận)

Tiếng biển về khuya như tiếng lụa
Non tơ, êm ả, lại bền hơi
Lao xao vũ trụ chồi đang nhú
Trăng bạch quang mây lọc ánh ngời

Ta nằm tiếng sóng cuốn bờ mây
Ta khoát mênh mông mở ánh ngày
Biển nở hoa cườm thơm gió mặn
Buồm lên theo cánh hải âu bay

Nổi yên tâm lớn trong trời đất
Biển gọi trăng sao thở nhịp thầm
Nghiêng gối tao phùng cùng tạo vật
Anh em từ thưở mịt mù tăm.

6, Ta Viết Bài Thơ Gọi Biển Về (Huy Cận)

Ta viết bài thơ gọi biển về
Nghìn năm dào dạt sóng say mê
Hoàng hôn khép nhẹ hàng mi tím
Xanh biếc bình minh buổi gió se

Ta, Biển sinh đôi tự thuở nào?
Sóng ngầm bao đợt nhói lòng đau
Cái vui đầu sóng, buồn chân sóng
Cùng lặn chiều hôm nét đỏ au.

Rồi một ngày kia hết ở đời
Cho ta theo biển khoả chân trời
Điều chi chưa nói xin trao sóng
Lấp lánh hồn ta mặn gió khơi.

7, Mưa Xuân Trên Biển (Huy Cận)

Mưa xuân trên biển, thuyền yên chỗ
Tôm cá chắc đầy phiên chợ mai
Sắm tết thuyền về dăm khóm đỗ;
Đảo xa thâm thẩm vệt mưa dài.

Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui,
Lưa thưa mưa biển ấm chân trời.
Chiếc tàu chở đá về bến Cảng
Khói lẩn màu mây tưởng đảo khơi.

Em bé thuyền ai ra giỡn nước,
Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm.
Biển bằng không có dòng xuôi ngược,
Cơm giữa ngày mưa gạo trắng thơm.

8, Đêm Về Với Biển (Huy Cận)

Đêm về với biển đêm xanh
Không đen, đêm biển long lanh nghìn trùng.
Ta đi khắp núi khắp đồng
Lại về ngủ biển, nằm trong dạt dào
Ta nằm trên đáy trăng sao,
Nằm chao sóng mặn, nằm chao sóng cồn.
Ta cùng biển hoá chiếc hôn
Mênh mông, hôn bãi bờ, hôn cuộc đời…

9, Bà Mẹ Canh Biển (Tế Hanh)

Mẹ là bà mẹ Việt Nam
Sống trên bãi biển, dưới hàng dừa xanh

Quê hương giặc phá tan tành
Cửa nhà ra bụi, thuyền mành ra tro
Cuộc đời bữa đói bữa no
Thù này lấy biển mà đo chửa vừa
Mẹ già đi sớm về trưa
Mắt loà chân yếu ngăn ngừa giặc lên
Thức canh mấy chục đêm liền
Lòng già bao bọc lưới thuyền như con
Nhìn ra tàu địch căm hờn
Nhìn vô chòm xóm mà thương muôn vàn
Canh khuya sóng biển kêu vang
Biển bao nhiêu sóng thương làng bấy nhiêu
Giặc lên, mẹ chạy đi kêu
Đồng bào nghe giặc thảy đều lánh xa
Cùng dân quân mẹ ở nhà
Mẹ theo sát địch dò la tình hình
Mẹ ôi! lòng mẹ mông mênh
Hoà trong thôn xóm mối tình ấp iu
Thằng Tây súng đạn nó nhiều
Sao bằng lòng dạ mẹ nghèo chúng ta?

… Mẹ là bà mẹ Việt Nam
Sống trên bãi biển dưới hàng dừa xanh

10, Biển Hồn Ta (Hàn Mặc Tử)

Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rần rật như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.

Ôi ta đã mửa ra từng búng huyết
Khi say sưa với lượn sóng triền miên
Khi nhận lấy trong thâm tâm cay nghiệt
Giọng Hờn đau trăm vạn nỗi niềm riêng.

Ta muốn níu hồn ai đương hiển hiện
Trong lòng và đang tắm máu sông ta
Ta muốn vớt ai ngoài sóng điện
Để nhìn xem sắc mặt với làn da.

Ôi ngông cuồng! Ôi rồ dại rồ dại!
Ta đi thuyền trên mặt nước lòng ta
Ôi ngông cuồng, ôi rồ dại, rồ dại
Ta cắm thuyền chính giữa vũng hồn ta.

  • Những bài thơ không đề hay và nổi tiếng nhất
  • Những áng thơ tình tương tư hay và nổi tiếng nhất
  • Thơ về biển cả và con sóng sáng tác hay
  • Những bài thơ về mưa hay và nổi tiếng nhất

Và vừa rồi là chùm thơ tình hay viết về biển và con sóng nổi tiếng nhất mà tôi muốn gửi đến các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những bài thơ hay về biển này. Biển với mỗi người lại mang một tâm trạng khác nhau, biển với một người này có thể là rộng lớn như nỗi đau, nhưng với người khác lại bao la như chính tình yêu và hạnh phúc của họ, với bạn thì như thế nào? Đã có lúc nào biển khiến tâm hồn của bạn dạt dào cảm xúc để viết nên một bài thơ? Hãy chia sẻ với Minh Nhật qua phần bình luận. Và đây cũng chỉ là một chùm thơ hay về biển trong rất nhiều những bài thơ về biển khác có trong kho thơ của OCuaSo.Com, các bạn hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ về biển nữa nhé!

Còn rất nhiều những bài thơ hay và chùm thơ hay khác trong các chuyên mục thơ trên OCuaSo.Com, đừng quên ghé qua thường xuyên để cập nhật những bài thơ tình hay và thơ tình buồn lãng mạn nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm Thơ Nổi Tiếng hoặc Chùm Thơ Nổi Tiếng và Những Áng Thơ Tình Bất Tử cùng Thơ Tình Sáng Tác Mới

Đăng bởi: Nuôi Dạy Trẻ

Chuyên mục Thơ Việt Nam hay

Xem thêm:

  • Top 10 bài SKKN ngăn chặn bạo lực học đường có tính thực tiễn cao 
  • Bài thơ Nhớ Mẹ Năm Lụt – Huy Cận (Cù Huy Cận)
  • Chùm Thơ Song Thất Lục Bát Rất Hay, Buồn, Cô Đơn & Tâm Trạng Nhất

    – Thơ Buồn Tình Yêu

  • Bài thơ Thành Pháo – Tú Xương (Trần Tế Xương)
  • Top 10 Luận văn nâng cao chất lượng đội ngũ cán bộ công chức

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *